[M] 誰も知らない - Nobody Knows
>> Saturday, May 1, 2010
誰も知らない - Dare mo Shiranai
Thời lượng 141 phút - Đạo diễn Koreeda Hirokazu
Công chiếu vào ngày 7-8-2004
Giải thưởng:
Ngoài ra film còn nhận được các đề cử:
(Film được chiếu tại rất nhiều LHP uy tín như LHP Cannes - Pháp, LHP Moscow - Nga, LHP La Rochelle - Pháp, LHP Copenhagen - Đan Mạch, LHP Toronto, LHP Vancouver - Canada, LHP Flanders - Bỉ, LHP Chicago, LHP New York, LHP Pusan - Hàn Quốc, LHP Valladolid - TBNha, LHP Jakarta, LHP London, LHP Adelaide - Australia, LHP Thessaloniki - Hi Lạp, LHP Istanbul - Thổ Nhĩ Kì, LHP Buenos Aires - Argentina, LHP Thượng Hải, Hongkong và một loạt các quốc gia trên thế giới...)
Nội dung chính:
Dare mo shiranai là bộ film phỏng theo một câu chuyện có thật ở Tokyo về những ngày tháng đấu tranh sinh tồn của 4 đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi. Film mở đầu bằng cảnh bà mẹ Keiko và cậu con trai cả Akira mới 12 tuổi ôm hành lý chuyển đến nơi ở mới tại một khu chung cư nghèo. Trong con mắt của người quản lý và hàng xóm láng giềng thì căn hộ nhỏ đó chỉ có hai mẹ con họ sinh sống, nhưng không một ai biết rằng người đàn bà ấy đã nhét 2 đứa con út vào vali và lén đưa đứa con gái thứ hai - một cô bé đang lớn nên không chui nổi vào vali chật hẹp cùng vào căn hộ. 4 đứa con với 4 người cha khác nhau, thậm chí chúng còn không biết cha mình là ai, cùng một bà mẹ vô trách nhiệm vẫn lén lút che giấu sự có mặt của mình. Rồi người mẹ thường xuyên biến mất một thời gian dài, đôi lúc bà ta để lại một món tiền và để mặc cho cậu con trai cả Akira gánh vác nhiệm vụ chăm sóc các em đang tuổi ăn tuổi lớn. Nhưng dù có tính toán chi li tiết kiệm đến mức nào đi chăng nữa thì số tiền mà mẹ để lại cũng hết, Akira phải vật lộn với bao băn khoăn trăn trở khi đối phó với cơn đói túng quẫn, với những người bạn đầu tiên mà mình có được, và đứng trước ngưỡng cửa của tuổi dậy thì để nếm trải vị ngọt của tình yêu đầu đời, và đau đớn nhất là phải đối diện với cái chết của một trong những đứa em mình.
Có thể nói Dare mo shiranai là một trong những bộ film vang dội và để lại những tác động cực lớn tới nền điện ảnh Nhật Bản. Cốt truyện rất đau lòng nhưng film không hề mang màu sắc u tối, bởi những đứa trẻ không được ai biết đến vẫn hồn nhiên cười nói chơi đùa, chúng biết chấp nhận số phận của mình và không mảy may oán trách mẹ. Mà xét cho cùng thì mẹ chúng cũng sống quá hồn nhiên và bản năng, bà buông thả và vô trách nhiệm với chính cả bản thân mình, nên người xem cũng không thể giận bà được. Có chăng chỉ là thương cho những đứa trẻ vô tội phải sống lay lắt như những cây cỏ dại, thương cho một Akira không có tuổi thơ, một Akira cũng có những phút giây nổi loạn khi chạy theo những đứa bạn hư của mình, thương cho một Akira biết xấu hổ nhục nhã ê chề vì cái nghèo của mình, thương cho một Akira đói mờ mắt nhưng lại kiêu hãnh hất văng đồng tiền của người con gái mà mình thích đi. Còn những đứa em của Akira cũng đều muôn hình muôn vẻ, cô em gái thứ hai Ryoko thích được mẹ vuốt ve trang điểm cho, luôn tự nhốt mình trong góc tủ khi cây đàn piano nhỏ đã hỏng, cậu em thứ ba Shigeru thì hiếu động nghịch ngợm, phải vét những hạt cơm cuối cùng để ăn độn với mì tôm cho đỡ đói, còn cô em út Yuki bé tẹo lại rất ngoan ngoãn và phải cố ăn dè sẻn từng hạt kẹo mà mẹ mua cho. Cả 4 anh em đều say sưa khám phá thế giới xung quanh theo cách của riêng mình, và xen vào cuộc sống của chúng là cô nữ sinh Saki tội nghiệp - mối tình đầu của Akira. Khác với Akira, Saki sống trong một khu chung cư cao cấp, được học hành đầy đủ, nhưng lại bị bạn bè bắt nạt và người xem cũng lờ mờ cảm nhận được em cũng chẳng hạnh phúc gì với cuộc sống đó, bởi vì em rất cô đơn. Không một ai quan tâm đến em, ngoại trừ Akira. Bởi vậy mới có chuyện một cô tiểu thư quần áo sạch như li như lau lại suốt ngày lê la đàn đúm với 4 đứa trẻ rách rưới bẩn thỉu, em sẵn sàng bán rẻ danh dự để đi hát karaoke với một người đàn ông lạ mặt hòng kiếm tiền giúp Akira... Quá trình trưởng thành trong đau thương của những tâm hồn non nớt ấy được các nhà làm film khai thác một cách vô cùng sáng tạo, vừa tính nghệ thuật nhưng lại cũng rất đời thường. Quả thực trong suốt những năm tháng gắn bó với film Nhật, chưa bao giờ tôi lại gặp một bộ film cuốn hút đến thế, nó không hàn lâm đến mức khó hiểu như những bộ film đoạt giải danh giá khác, mà từng chi tiết đều nhẹ nhàng và giản dị nhưng lại có chiều sâu vô cùng. Diễn xuất của các diễn viên nhí đều không thể chê trách phê bình được gì, đặc biệt là Yagira Yuya - cậu bé đóng vai Akira đã hoàn thành xuất sắc vai của mình, cậu chính là diễn viên Nhật Bản đầu tiên được vinh dự bước lên thảm đỏ tại LHP Cannes, đồng thời phá kỉ lục người trẻ nhất thế giới giành giải thưởng Best Actor tại LHP danh giá này.
Trailer:
MV:
Thời lượng 141 phút - Đạo diễn Koreeda Hirokazu
Công chiếu vào ngày 7-8-2004
Giải thưởng:
- [2004] Cannes Film Festival: Best Actor - Yagira Yuya
- [2004] Ghent International Film Festival: Grand Prix - Koreeda Hirokazu
- [2004] Hochi Film Award: Best Film
- [2004] Santa Fe Film Festival, Milagro Award: Best of Festival
- [2005] Blue Ribbon Award: Best Director - Koreeda Hirokazu
- [2005] Blue Ribbon Award: Best Film
- [2005] Kinema Junpo Award: Best Film
- [2005] Kinema Junpo Award: Best New Actor - Yagira Yuya
- [2005] Kinema Junpo Award: Best Supporting Actress - You
- [2005] Kinema Junpo Award, Readers' Choice Award: Best Film
- [2005] Mainichi Film Concours: Best Sound - Tsurumaki Yutaka
- [2005] Mainichi Film Concours: Sponichi Grand Prize New Talent Award - Yagira Yuya
- [2005] Yokohama Film Festival Prize: Best New Actor - Yagira Yuya
Ngoài ra film còn nhận được các đề cử:
- [2004] Cannes Film Festival: Golden Palm - Koreeda Hirokazu
- [2004] Valladolid International Film Festival: Golden Spike - Koreeda Hirokazu
- [2005] Award of the Japanese Academy: Best Supporting Actress - You
- [2005] Young Artist Award: Best Performance in an International Feature Film, Leading Young Performance - Yagira Yuya
- [2006] Chlotrudis Award: Best Director - Koreeda Hirokazu
- [2006] Chlotrudis Award: Best Ensemble Cast
- [2006] Guldbagge Award: Best Foreign Film
(Film được chiếu tại rất nhiều LHP uy tín như LHP Cannes - Pháp, LHP Moscow - Nga, LHP La Rochelle - Pháp, LHP Copenhagen - Đan Mạch, LHP Toronto, LHP Vancouver - Canada, LHP Flanders - Bỉ, LHP Chicago, LHP New York, LHP Pusan - Hàn Quốc, LHP Valladolid - TBNha, LHP Jakarta, LHP London, LHP Adelaide - Australia, LHP Thessaloniki - Hi Lạp, LHP Istanbul - Thổ Nhĩ Kì, LHP Buenos Aires - Argentina, LHP Thượng Hải, Hongkong và một loạt các quốc gia trên thế giới...)
Nội dung chính:
Dare mo shiranai là bộ film phỏng theo một câu chuyện có thật ở Tokyo về những ngày tháng đấu tranh sinh tồn của 4 đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi. Film mở đầu bằng cảnh bà mẹ Keiko và cậu con trai cả Akira mới 12 tuổi ôm hành lý chuyển đến nơi ở mới tại một khu chung cư nghèo. Trong con mắt của người quản lý và hàng xóm láng giềng thì căn hộ nhỏ đó chỉ có hai mẹ con họ sinh sống, nhưng không một ai biết rằng người đàn bà ấy đã nhét 2 đứa con út vào vali và lén đưa đứa con gái thứ hai - một cô bé đang lớn nên không chui nổi vào vali chật hẹp cùng vào căn hộ. 4 đứa con với 4 người cha khác nhau, thậm chí chúng còn không biết cha mình là ai, cùng một bà mẹ vô trách nhiệm vẫn lén lút che giấu sự có mặt của mình. Rồi người mẹ thường xuyên biến mất một thời gian dài, đôi lúc bà ta để lại một món tiền và để mặc cho cậu con trai cả Akira gánh vác nhiệm vụ chăm sóc các em đang tuổi ăn tuổi lớn. Nhưng dù có tính toán chi li tiết kiệm đến mức nào đi chăng nữa thì số tiền mà mẹ để lại cũng hết, Akira phải vật lộn với bao băn khoăn trăn trở khi đối phó với cơn đói túng quẫn, với những người bạn đầu tiên mà mình có được, và đứng trước ngưỡng cửa của tuổi dậy thì để nếm trải vị ngọt của tình yêu đầu đời, và đau đớn nhất là phải đối diện với cái chết của một trong những đứa em mình.
Có thể nói Dare mo shiranai là một trong những bộ film vang dội và để lại những tác động cực lớn tới nền điện ảnh Nhật Bản. Cốt truyện rất đau lòng nhưng film không hề mang màu sắc u tối, bởi những đứa trẻ không được ai biết đến vẫn hồn nhiên cười nói chơi đùa, chúng biết chấp nhận số phận của mình và không mảy may oán trách mẹ. Mà xét cho cùng thì mẹ chúng cũng sống quá hồn nhiên và bản năng, bà buông thả và vô trách nhiệm với chính cả bản thân mình, nên người xem cũng không thể giận bà được. Có chăng chỉ là thương cho những đứa trẻ vô tội phải sống lay lắt như những cây cỏ dại, thương cho một Akira không có tuổi thơ, một Akira cũng có những phút giây nổi loạn khi chạy theo những đứa bạn hư của mình, thương cho một Akira biết xấu hổ nhục nhã ê chề vì cái nghèo của mình, thương cho một Akira đói mờ mắt nhưng lại kiêu hãnh hất văng đồng tiền của người con gái mà mình thích đi. Còn những đứa em của Akira cũng đều muôn hình muôn vẻ, cô em gái thứ hai Ryoko thích được mẹ vuốt ve trang điểm cho, luôn tự nhốt mình trong góc tủ khi cây đàn piano nhỏ đã hỏng, cậu em thứ ba Shigeru thì hiếu động nghịch ngợm, phải vét những hạt cơm cuối cùng để ăn độn với mì tôm cho đỡ đói, còn cô em út Yuki bé tẹo lại rất ngoan ngoãn và phải cố ăn dè sẻn từng hạt kẹo mà mẹ mua cho. Cả 4 anh em đều say sưa khám phá thế giới xung quanh theo cách của riêng mình, và xen vào cuộc sống của chúng là cô nữ sinh Saki tội nghiệp - mối tình đầu của Akira. Khác với Akira, Saki sống trong một khu chung cư cao cấp, được học hành đầy đủ, nhưng lại bị bạn bè bắt nạt và người xem cũng lờ mờ cảm nhận được em cũng chẳng hạnh phúc gì với cuộc sống đó, bởi vì em rất cô đơn. Không một ai quan tâm đến em, ngoại trừ Akira. Bởi vậy mới có chuyện một cô tiểu thư quần áo sạch như li như lau lại suốt ngày lê la đàn đúm với 4 đứa trẻ rách rưới bẩn thỉu, em sẵn sàng bán rẻ danh dự để đi hát karaoke với một người đàn ông lạ mặt hòng kiếm tiền giúp Akira... Quá trình trưởng thành trong đau thương của những tâm hồn non nớt ấy được các nhà làm film khai thác một cách vô cùng sáng tạo, vừa tính nghệ thuật nhưng lại cũng rất đời thường. Quả thực trong suốt những năm tháng gắn bó với film Nhật, chưa bao giờ tôi lại gặp một bộ film cuốn hút đến thế, nó không hàn lâm đến mức khó hiểu như những bộ film đoạt giải danh giá khác, mà từng chi tiết đều nhẹ nhàng và giản dị nhưng lại có chiều sâu vô cùng. Diễn xuất của các diễn viên nhí đều không thể chê trách phê bình được gì, đặc biệt là Yagira Yuya - cậu bé đóng vai Akira đã hoàn thành xuất sắc vai của mình, cậu chính là diễn viên Nhật Bản đầu tiên được vinh dự bước lên thảm đỏ tại LHP Cannes, đồng thời phá kỉ lục người trẻ nhất thế giới giành giải thưởng Best Actor tại LHP danh giá này.
Trailer:
MV:
0 comments:
Post a Comment